Một bài thơ hay được cho là của Ông Nguyễn Đình Cổn

2013-09-23 14:30

Thứ Vận Hoàng Môn Thị Lang Nguyễn Cúc Pha* Hạ Tân Cư Thành

Cung dư tịch địa bán trăn kinh
Hỷ đắc tân thi đương tọa minh (1)
Ung thuật lũ khuynh mưu phụ tửu
Nang thư duy hữu thảo huyền kinh
 (2)
Bồng môn đảo lý nghinh giai khách
Hoa ổ di sàng cận khúc linh
Tiếu ngã lão lai cuồng cánh thậm
Bàng nhân hưu quái
 (3) Thứ công (4) tinh.

Dịch Nghĩa:

Chỗ đất vắng hơn một công, phân nửa rậm rạp gai - Mừng được bài thơ mới nên chép vào chỗ ngồi (để nhớ) - Hũ gạo thường dốc nghiêng, nghĩ chuyện nấu rượu với vợ - Túi sách chỉ có chép Thái Huyền kinh thôi - Mang ngược dép vội ra cửa bồng đón khách quý - Dời giường gần chỗ gốc giàn hoa - Tự cười ta về già càng điên lắm - (Nhưng) người láng giềng chớ lạ rằng Thứ Công vẫn tỉnh đây. Dịch Thơ:

Họa Vận Bài Thơ Của Hoàng Môn Thị Lang Nguyễn Cúc Pha Mừng Nhà Mới

Già công đất vắng, nửa đầy gai
Mừng chép tân thư tại chỗ ngồi
Rủ vợ thường nghiêng vò cất rượu
Xem kinh lo giữ sách ghi lời
Ngõ bồng đón khách, giày mang chéo
Song cửa xem hoa, giường kéo dời
Cười tớ càng ngông theo tuổi tác
Thứ Công vẫn tỉnh, láng giềng ơi!


   Chú thích:
Nguyễn Cúc Pha: hiệu của Nguyễn Mộng Tuân, danh sĩ đời Lê Thánh Tông, làm Thượng kinh xa Đô úy.
(1) Đương tọa minh: ghi vào chỗ đang ngồi (để nhớ). Tích xưa, có người viết một bài cẩm nang đặt bên phải chỗ ngồi để thường xuyên xem mà sửa mình, gọi là tọa hữu minh. Nguyễn Trãi dùng ngữ đương tọa minh để tỏ lòng quý bài thơ của bạn.
(2) Huyền kinh: tức kinh Thái Huyền do Dương Hùng, đời nhà Hán (Trung Quốc) soạn theo Kinh Dịch.
(3) Quái: Nguyễn Trãi Toàn Tập và Ức Trai Thi Tập ghi là khoái, thiết nghĩ không thích hợp.
(4) Thứ Công: tức văn học gia Nguyên Kết đời Đường (Trung Quốc), tự là Thứ Sơn, đỗ tiến sĩ, làm quan nhưng tính tình phóng khoáng, có khi ngông cuồng. Tác giả tự gọi mình là Thứ Công ngụ ý ví mình với nhân vật ấy.

—————

Trở lại